Theo Rober Kyosky tác
giả bộ sách Cha giàu cha nghèo hay dạy con làm giàu. Ông cũng là cố
vấn tài chính cho người giàu nhất thế giới Bill Gates. Trong cuốc tập 2 sách
dạy con làm giàu ở chương 2 nói về các mô hình kinh doanh xây dựng tài sản ông
đã thống kê và tổng kết có 3 mô hình:
- Kinh doanh phổ thông:
Bạn sẽ phải chọn và mở một, hoặc cả ba mô hình là doanh
nghiệp sảm xuất, hay doanh nghiệp phân phối sảm phẩm hoặc doanh nghiệp làm dịch
vụ.
Yêu cầu đối với bạn:
ü
Có sự hiểu biết chuyên sâu về một
lĩnh vực cụ thể nào đó.
ü
Phải có kiến thức về quản trị hệ
thống, quản trị rủi do, luật pháp.....
ü
Phải có mối quan hệ xã hội tốt, hiểu
rõ nhu cầu của thời đại, xu thế thời đại.
ü
Phải có tiền để đầu tư, duy tri cho
ít nhất 500 người vì khi đó doanh nghiệp mới được coi là xây dựng tài sản thành
công, tiếp đó là chi phí vốn cho phát triểu. Doanh nghiệp càng lớn càng cần
nhiều đến vốn.
ü Phải
mất thời gian để xây dựng, sớm thì 10 năm muộn thì vài chục năm cũng có thể vài
ba thế hệ trong gia tộc mới xây dựng được tài sản.
ü Luôn
nhớ trong kinh doanh luôn có cạnh tranh. Bạn từng nghe thương trường là
chiến trường, đừng như Beeline nhiều tiền lắm của cũng chỉ là con gà mới nở,
lông vàng mát rượi, mắt tươi sáng ngời, ôi chú gà con chẳng bao giờ biết
gáy......Nokia sẽ là một ví dụ tiếp theo đấy bạn à
Cái được khi bạn xây dựng thành công:
ü
Tiền sẽ chảy về tài khoản dù bạn ở
công ty hay không.
ü
Có thể giúp hàng triệu người có việc
làm trên toàn thế giới, cũng có thể làm nhiều lĩnh vực phát triển, một khu vực
cũng như một quốc gia, nhiều quốc gia phát triển ví dụ như côca - côla.
ü
Bạn có thể có danh tiếng, có địa vị
có tầm ảnh hưởng vượt ra ngoài doanh nghiệp của bạn.
ü
Tóm lại có tiền có địa vị đổi lại
bạn phải cố gắng không mệt mỏi.
Cái mất khi bạn xây dựng không thành
công.
ü
Không mở công ty thì còn tiền tích
kiệm..
ü
Không mở công ty thì còn sổ đỏ...
ü
Không mở công ty thì còn cha còn
con....
ü
Không cùng mở công ty thì còn anh
còn em...
ü
Không cùng bạn mở công ty thì còn
bạn còn bè...
ü
Không mở công ty thì còn là người
tốt...
ü
Không mở công ty thì còn được ở
ngoài....
Chúng ta kinh doanh cũng hướng tới
sự tự do, đừng bao giờ kinh doanh làm mất sự tự do - Bạn đừng bao giờ nghĩ cách
kiếm tiền phi pháp vì kiếm tiền phi pháp bị vào tù đó - Rober kyosaky
"Có kẻ ngu dốt mới kiếm tiền để mất tự do"
Thực tế xã hội luôn đầy những kẻ thông mình nhưng không có mục tiêu dài hạn.
Không ngộ điều đơn giản mua đồng hồ không mua được thời gian. Mua
được sự tiện nghi mà không mua được sự thoải mãi, chính vì thế họ làm
tất cả vì đồng tiền.
Bạn sẽ làm gì khi gặp họ?
Khi đối tác của bạn ông chủ, bà chủ,
hay đối tác của bạn những người đang làm cho ông chủ là những tên lừa đảo. Buồn
thay cho những kẻ khôn dại - dại khôn, coi mình là thông minh nhưng mục tiêu
cuộc sống không có. Thương thay cho những người tiếp tay cho họ cũng chỉ vì mưu
sinh. Bạn hãy bỏ qua cho họ bởi họ cũng chỉ là sản phẩm của xã hội, hãy cảm hóa
họ chỉ cho họ con đường sáng. Bạn hoàn toàn có thể làm được chỉ cần một cái tâm
sáng, một sự hoàn thiện bản thân. Ngày nào bạn chẳng gặp những người này. Đến
khi nào, Bạn mới giúp được. Bạn hãy lập kế hoạch cho mình chí ít cũng không là
người nối giáo, không lên con thuyền đó cùng họ.
- Kinh doanh nhượng quyền:
Cách
đây 30 - 40 năm trước thì rất ít nhưng bây giờ ra đường là thấy: KFC, phở 24,
cafe Trung nguyên. Hình thức này cực tốt, giành cho người nhiều tiền và có kiến
thức kính doanh còn không ta là người ngưỡng mộ - sự ngưỡng mộ này làm
cho người khác càng giàu hơn.
Tại
sao Unicore nói vậy:
ü
Mua quyền kinh doanh cũng hàng trăm
ngàn USD.
ü
Có tiền chưa chắc đã mua được bởi
từng con phố, từng có đường chỉ có một số lượng nhất định.
ü
Người mua phải được thẩm định về tài
chính cũng như kiến thức tài chính.
ü
Người mua phải chuẩn bị tiền đề duy
trì phát triển (nói chung tiền rất nhiều hơn so với kinh doanh mô hình thứ nhất
- không có chỗ cho triết lý không bột mà gột nên hồ, hay tay không bắt giặc.
Cái được khi bạn mua được quyền kinh doanh:
ü
Đối tác, nhân viên làm trong này là
những người may mắn có thể thu nhập không cao nhưng về mặt tâm lý những người
đó có một vô thức của
những người trên thuyền của con người hướng tới tự do. Còn ở mô hình thứ 1, bạn
rất khó có thể nhận biết được điều đó.
ü
Đảm bảo thành công trong một thời
gian ngắn.
ü
Khi vận hành hệ thống, nó tự thu hồi
vốn và phát triển người mua quyền kinh doanh không tác động gì thêm có tác động
thêm cũng là làm theo chỉ dẫn.
ü
Chắc chắn bạn kinh doanh không phải
là kẻ lừa đảo, nếu lừa đảo chỉ có thể do bạn mà thôi, bởi tính đúng đắn thì
quyền kinh doanh này mới bán được cho nhiều người và số lượng người chấp nhận
nó rất nhiều đến vậy.
Chia sẽ về tầm nhìn:
Thứ nhất: Khi xây dựng doanh nghiệp theo mô hình thứ nhất
mà bị phá sản, rất ít người biết vì tầm ảnh hưởng hạn chế. Nếu một của hàng KFC
đóng cửa là một điều rất lớn vì tầm ảnh hưởng rất lớn. Vì vậy bạn nghe thấy một
cái gì đó phát triển hay phá sản mà không liên quan đến bạn điều đó tầm ảnh
hưởng rất lớn.Trong kinh doanh ngành gì gây được ảnh hưởng đến cộng đồng càng
lớn thì cơ hội phát triển càng lớn.
Thứ hai cái bạn không biết không có nghĩa nó không xẩy ra.
Người làm kinh doanh luôn phải có bốn điều sau đây:
·
Nhìn thấy điều mà người khác không nhìn thấy.
·
Làm những việc mà người khác không giám làm.
·
Hy sinh những
điều mà người khác không giám hy sinh.
·
Được những
điều mà người khác mong muốn cũng không đạt được.
Hạn chế khi làm kinh doanh này:
- Thu nhập giới hạn do quyền kinh doanh, không thể tự phát triển, ví
dụ 20 bàn ăn khó có thể phát triển thành 100 bàn ăn, một địa điểm khó có thể
phát triển thêm địa điểm.
- Phát triển lại phải bỏ tiền mua thêm quyền kinh doanh - nguy cơ không
mua được quyền kinh doanh ở con phố mình yêu mếm càng ngày càng ít
3. Tiếp thị mạng lưới - kinh doanh mạng
+ Vốn đầu tư không có.
+ Không cần tiền duy trì kinh doanh.
+ Không đòi hỏi kiến thức ban đầu, nhưng dòi hỏi khả năng học tập
+ xây dựng hệ thông nhanh, giảm chi phí duy trì tối đa.
+ phát triển rộng khắp ra khắp các vùng mìên, ra thế giới, hạn chế
rủi do, thu nhập vô tận
Bạn muốn xây dựng tài sản theo mô hình nào?
hay bạn muốn làm việc trong mô hình nào mà không chỉ đơn thuần chỉ vì mưu sinh
khi bạn tin tưởng, chúng tôi sẽ chia sẻ:
4. Mô hình thứ 4 bạn nên biết
Phát triển thương hiệu cá nhân dựa trên nền tảng cơ bản của nhượng quyền mạng
lưới - Networkmaketing.
Triết lý phát triển Unicore
- Thay chỉ dẫn phát triển thương hiệu sản phẩm sang chỉ dẫn phát triển thương
hiệu cá nhân.
- Thay chỉ dẫn quản lý thời gian sang chỉ dẫn quản lý cuộc đời.
- Mở rộng vùng gây ảnh hưởng
Cái được khi bạn phát triển thương hiệu cá nhân:
- Đi theo Unicore các bạn sẽ mở rộng được sự ảnh hưởng của mình.
- Danh bạ của bạn được mở rộng. Bạn sẽ được gặp, làm với những người là triệu
phú, tỷ phú thế giới. Người có
ước mơ giàu nhất thế giới mọi thời đại.
- Bạn có được hệ thống nhận thức về các nhóm người, sự phát triển tối đa ở đó.
Có được hệ thống các kiến thức, kỹ năng mềm phục vụ tích cực cho nhóm người mà
bạn muốn vào đó. Ví dụ như khả năng đặt mục tiêu, lên kế hoạch, quản lý thực
hiện kế hoạch, thúc đẩy, động viên đội nhóm.
Phát triển kỹ năng quản lý tài chính, quản lý thời gian.
Định hướng và xây dựng các công cụ phù hợp với mình để quản lý cuộc đời bạn. Dự
báo tương lai bạn và gia đình mình.
- Bạn có được hệ thống kiến thức về tư duy doanh nghiệp, vận hành, chỉ dẫn,
quản lý, và định hướng toàn bộ doanh nghiệp của ban.
- Bạn thành công và bạn hiểu được thành công cần những nguyên liệu gì, nên làm
điều gì và nên tránh điều gì?
- Tìm ra ước mơ thật sự của bạn, có thời gian để bạn thực hiện nó, phát triển
nó trở thành thương hiện cá nhân của bạn và chỉ có bạn mà thôi. Khi đó bạn sẽ
mãn nguyện và hy vọng giải quyết được các câu hỏi 4 câu của cuộc đời.
+ Tôi là ai?
+ Tôi sinh ra để làm gì?
+ Tôi sẽ đi về đâu?
+ Tôi đến đó bằng cách
nào?
CÁI BẠN MẤT KHI LÀM THAM GIA CÙNG VỚI CHÚNG TÔI.
Những cái mất này chỉ mất đi khi bạn là người bỏ cuộc:
1. Cái mất thứ nhất:
Mất thời gian giành cho ước mơ của mình, cho tương lai
của mình. Bạn nhớ còn nhớ mua đồng hồ chứ không mua được thời gian. Thời gian
là một tài khoản mà tạo hóa bạn tặng cho tất cả chúng ta nó là công bằng cho
tất vạn vật . Đấng tạo hóa ban tặng 86400 s cho mọi người dù bạn ở đâu, giàu
hay nghèo, già hay trẻ, màu da, dân tộc.... có chăng ai có thêm vài mini
giây nếu có quyết tâm và lòng cam đàm chạy theo người với tốc độ ánh sáng. Vậy
nên bạn đừng lo lắng qua về sự mất mát này vì không dùng nó vẫn mất.
Bạn vẫn còn lo lắng phải chăng thời gian theo bạn vẫn bị mất:
+ Có mất chăng là thời gian xem tivi, lượt web nếu 1 người bỏ ra 4 tiếng sẽ mất
1/6 cuộc đời vô nghĩa.
+ Có mất chăng là thời gian mua đồ vật rồi quên nó ở đâu đó lại phải đi tìm...
+ Có mất chăng là thời gian ta phải xếp hàng chờ đợi làm một việc gì đó
như khi đi mua sắm, kẹt xe trên đường...
+ Có mất chăng là thời gian ta nghĩ tốt, nghĩ không tốt về người khác, những
thời gian giành nghĩ về chính bản thân mình thì ít khi nghĩ nếu bạn phản đối
hãy tự trả lời cho mình 4 câu hỏi: Tôi là ai?
Tôi sinh ra để là gì? Tôi đi về đâu? Tôi đến đó bằng cách nào ?
+ Có mất chăng ta buộc phải làm những điều vô lý, gặp những người ta chẳng hề
muốn trong khi đó ta lại không có thời gian với người yêu dấu, không có thời
gian với cha mẹ, với những người thân yêu có mình, với những người chỉ bảo cho
mình... bạn đừng cười hãy cộng những thời gian bên tra mẹ, trong đời bạn có bao
nhiêu khoảnh khắc bạn được nhìn thấy điệu cười của cha của mẹ, của người thân
so với thời gian những giọt nước mắt trên gò má, những tâm trạng lúctức
giận...hay bạn cũng không có thời gian để quan sát trên khuôn mặt của cha mình,
của mẹ mình có thêm nếp nhăn, có thêm sợi bạc.
Nếu vẫn suy nghĩ giản đơn với một tư duy phổ
thông đến bao giờ bạn giải thoát được những điều đó.
- Có chăng đi nữa ta giành thời gian chuẩn bị làm một điều mơ hồ mà ta chẳng
rõ, nhất nhiều người cũng chẳng có mong muốn gì, chẳng có kế hoạch gì, thường
nói cứ đơn giản mà sống nhưng vẫn nhận sự đầu tư của người thân, bao nhiều
người đi học mà không có việc, bao nhiều người đi học mà vẫn không biết làm gì?
bao nhiêu người học xong biết đơn giản là đi xin việc nhưng xa rồi mới lo chọn
nơi lương tự.
Bạn đã để ý chưa mình sinh ra nằm trong kế hoạch và mong
muốn của bố mẹ hay mình sinh ra ngoài dự định của người. Nếu bạn sinh ra ngoài
mong muốn của họ bạn có hạnh phúc không, tôi tin rằng bạn sẽ không cảm thấy
thoải mái, vậy con bạn thì sao, thế hệ sau mình thì sao, có đáng mất thời gian
để tương lai gia đình mình, dòng tộc mình thay đổi địa vị, thay đổi giai cấp,
chưa nói đến thay đổi chỗ bạn ở.
Chúng ta phải thừa nhận rằng xã hội luôn thay đổi và bạn
được hưởng sự thay đổi đó. Thế giới rất vốn công bằng ai làm cho xã hội thay
đổi sẽ nhận được nhiều và ngược lại sẽ chẳng có gì cả. Có thế nói bạn không
thích kinh doanh nhưng ở thế giới này có chỗ nào không có mối quan hệ kinh thế
không - đâu chẳng tiêu tiền - đâu chẳng có sự mua và bán. Khi hiểu đúng nghĩa
của kinh doanh không phải mua bạn mà thiết lập quan hệ phân phối. Chúng ta điều
hiểu rằng sự phân phối quyền lợi không công bằng làm xã hội công bằng. Khi bạn
muốn xã hội công bằng bạn nên tìm hiểu và hành động tạo nên xã hội công bằng
lên.
Bạn cũng biết vô thức đã đè ép cả dân tộc Việt
ta chúng ta từng nghe nhiều từ con buôn, Cò, Môi giới làm cho nền kinh tế Việt
trì trệ hàng ngàn năm làm một dân tộc với con người đầy trị tuệ bị chèn ép, bị
đã từng bị đối xử như một dân tộc nhược tiểu. Với một cách nghĩ khác đi sao
những con buôn, những cò, những môi giới Singapore làm thế giới phải nể phục.
Một dân tộc lớn như Hán - Hoa cũng phải kiêng nể hầu như ai trên thế giới chẳng
làm lợi cho quốc đảo Singapore đó, ngẫm người mà nghĩ đến ta phải có cái gì bạn
sẽ làm gì.
Từ khi có ngày doanh nhân Việt đến nay xã hội Việt chúng ta có
nhiều điều mới thấy được giá trị của doanh nhân thực thụ, con đường đã dọn bạn
đừng vì sự thiếu hiểu biết ảnh hưởng tới tiền đồ của mình. Để trở thành doanh
nhân thực thụ, cứu nước giúp dân khó nhưng không thể không làm được, nhưng chắc
chắn bạn làm một doanh nhân cho gia đình bạn xung túc hơn, đầm ấm hơn nghĩ như
vậy thì khó khăn nào chẳng vượt qua. Thực tế có rất nhiều người thấy quá sức
với mình cũng là điều bình thường vởi có rất nhiều yếu tố ảnh hưởng đến người
đó nhưng yếu tố chính là người đó chưa có hiểu biết về mô thức và vô thức của
người đó đang bị kìm nén, còn một nguyên nhân nưa là tâm của người đó không
sáng, hay nói khác đi THAM LAM QUÁ.
Bạn hãy suy nghĩ cách làm thế nào để ăn hết một con voi.
Làm thế nào để ăn hết một con voi ?
Làm thế nào để ăn hết một con voi ?
Làm thế nào để ăn hết một con voi ?
Làm thế nào để ăn hết một con voi ?
Làm thế nào để ăn hết một con voi ?
Làm thế nào để ăn hết một con voi ?
Khó ăn đúng không vì chính bản thân bạn tham qua chứ sao, bạn nghĩ con
voi to không thể ăn được vì nó quá to với bạn nên bạn sợ, tư duy bạn bị bó lại,
bị treo máy có gì đâu. Tại sao bạn không nghĩ ăn từ từ sẽ hết. Trong kinh doanh
cũng vậy ai cũng muốn mình là ông lọ bà kia, chủ tịch tập đoàn này, tập đoàn nọ
chính vì thế mà làm giàu cho báo chí, tiêu tốn thời gian. Ai cũng biết kinh
doanh phải đi từ nhỏ công việc nhỏ nhất của kinh doanh là lưu thông hàng hóa
song với đến lưu thônng tiền tệ, tiếp đến với quản lý nguồn lực, hàng hóa, con
người.... không đi được cái nhỏ làm sao cái lớn. Thật là buồn cười cho nhiều kẻ
muốn làm lớn nhưng lại ngại việc làm mình hoàn thiện.
Chiêm nghiệm: Nếu bạn không sẵn sàng làm một việc gì để tiến lên phía trước thì
bạn không xứng đáng để tiến lên phía trước.
Nhỏ bé hơn có kẻ còi coi thường người khác (coi thường
người quen rác, cho đến người bạn hàng, các loại môi giới....) nhưng thử đặt
lại nhìn lại vế mà mình được hưởng đi xem sao Nếu không có người bán tăm, môi
giới đôi đua cũng như những người bán giấy vệ sinh thử hỏi cùng một cái tay đó
con người đó như thế nào nhỉ.
Ăn quả nhớ kẻ trông cây, thành quả mà mình được hưởng
mà lại coi thường người khác, thật sự là người có hiểu biết không, có văn hóa
không
Bạn biết không dân tộc Việt nam không thiếu người giỏi nhưng
vô thức đó làm cho dân tộc ta không thoát ra khỏi các vòng luẩn quẩn, đừng làm
có vô thức đó lớn lên nữa, chí ít trong gia đình bạn, người thân của bạn, nhóm
của bạn cộng đồng của bạn. Là sao đưa dân tộc này sánh vai với cường cuốc năm
châu được. Với cách nghĩ của bạn con cái, cháu chắt của chúng ta cũng thua
người singapore đừng nói gì các nước lớn khác. Một quốc gia giàu có không phải
nằm ở dự trữ ngoại hối, mà nằng ở sự giàu có của người dân, dẫn tộc đó giàu có
nằm ở văn hóa văn minh chưa không nằm ở sự lạc hậu. Bạn đừng là người cản đường
hãy trở thành người hiểu biết tác động đến nó, phát triển nó. Trước là gia đình
bạn, sau xã hội, Cám ơn bạn đã đọc, hãy chia sẽ điều mình ngộ ra với người thận
của bạn.
- Tôi có tuổi rồi nay làm cái này nữa thì sợ không đủ thời gian thành công:
Xin bạn nghĩ về những điều mình đạt được chủ yếu là tiền thì phải.
Bạn chính là người đang thiếu tiền để duy trì cuộc sống đúng không.
Đây làm một câu chuyện độc thoại rất lý thú
+ Unicore xin hỏi bạn năm nay bao nhiêu tuổi.
TG bác 45 tuổi rồi
+ Unicore xin hỏi bác muốn sống đến bao nhiêu tuổi?
TG cười càng lâu càng tốt.
+ Vnuicore : con số 90 hay 100. bác thích con số nào?
TG: không thích hai con số đó
phải là con số lớn hơn? Cười.
+ Vnicore tin rằng điều đó sẽ đến với TG
+ Unicore xin hỏi TG con người sống có ích cách cách năm ta dã từ bao
nhiêu năm?
TG; Bạn đùa tôi àh sống không
có ích thì sống làm gì?
+ Vnicore cũng nghĩ giống bác có lẽ ai cũng nghĩ vậy, có nghĩa là
cuộc đời có ích của ta đến khi có thể không giới hạn được. nhưng Unicore vẫn
hỏi bác TG mộc câu nữa: Cuộc sống có ích của TG được tính từ khí nào?
TG: ôi từ từ để tôi tính xem nào:
- Từ lúc sinh ra cho đến khi hết học phổ thông 12 năm chưa làm được điều gì? uh
cũng đôi lúc làm cha mẹ tự hòa về kết quả học tập. Nhưng xem ra cha mẹ lo lắng
nhiều hơn thì phải nên 18 năm đó rất mơ hồ nói là TG sống có ích, nhưng có lẽ
đó là những năm tháng sống vui vẽ nhất của cuộc đời tính đến bây giờ, nói chúng
vẫn không nói có ích nhưng có thể nói sống có ý nghĩa là chấp nhận được.
- Từ
năm 18 tuổi đến khi tốt nghiệp đại học chủ yếu là thời gian học tập chuẩn bị
cho tương lai lập nghiệp sau này nhưng nhớ lại lúc đó học cũng vì trào lưu
thôi, bạn vào thì mình cũng vào chứ chưa hình dung ra tương lai thế nào nên dù
cố gắng kết quả cũng chẳng cao. Ah cũng có lúc rảnh rỗi đi làm thêm có thêm thu
nhập tự trang trải cuộc sống bảo đỡ đần cha mẹ thôi chứ thực thì cha mẹ vẫn đưa
tiền cũng chẳng bảo không cần, hay đưa ít đi. như vậy cũng chưa giúp gì được
cho gia đình cả. Thế thì có lẽ là khi đi dậy thêm giúp được một số em đỗ vào
trường Đại học lúc này nghĩ lại cũng thấy vui có lẽ lúc đó được tính có ích
hihi. Xem nào có gì không nữa nào, ối hình như điều trên cũng không phải
vnuicore ah, người đi dây thì người trược nhiều hơn như vậy thì hại người nhiều
hơn đó. Hóa ra cũng chỉ vì tiền thôi ah nghĩ lại mà thấy những năm tháng vô
nghĩa qua. Xem lại tỉ lệ vào đại học các năm đó thường thì 10% số học sinh lớp
12, cách lấy điểm từ cao xuống dưới vậy luôn luôn có người đỗ, vậy nên mình
giúp người này đỗ thì người kia trượt. Thật phí công nhưng người tự ôn
luyện lại không bằng mấy thằng lườicó tiều thuê gia sư lại đỗ đạt, càng nghĩa
càng thấy đúng là sống có ích khó thật. Ah điều này có lẽ chắn chắn có ích mấy
thằng em ngưỡng mộ việc mình đỗ đại học ngay cả bà xã cũng ngưỡng mộ chính thế
mà chấp nhận làm vợ đó, cười....
+ Unicore, TG đúng là người trí tuệ, nói chuyện với bác Unicore mới hiểu thêm,
thôi cũng không chi li quá bác TG nhỉ, lấy trung bình 20 tuổi là thời điểm tính
có ích, ngày xưa các cụ dạy rằng tam thập nhi lập có lẽ cũng có lý lẽ của
nó, bác TG nhỉ. Nay do lượng kiến thức chúng ta tăng đột biến nên mốc 20 cũng
được, có kế thừa có hiện đại đúng không ạh.
- TG bạn mới là người hiểu biết kim cổ đó. cười
Unicore : hi hi, như vậy bác có 25 năm sống có ích, nếu lấy mốc 100 bác còn 55
năm có ích vậy tổng số thời gian có ích của bác TG là 75 năm. lấy 25 so với 75
năm thì bác vẫn là thanh niên. Bác vẫn còn trẻ, tương lai của bác còn dài hơn
gấp đối hiện tại. Đại tá Kentucky khởi nghiệp năm 60 tuổi 8 năm làm việc không
có một đồng lương giúp cho xã hội một mô hình kinh doanh hoàn toàn mới, giúp
cho hàng triệu triệu phú từ KFC - ai mua bản quyền và kinh doanh KFC ít
nhất cũa trở thành triệu phú, ở đây bác TG làm điều tương tự bác có 45 năm có
hơn 4 lần 8 năm bác ah
- TG cám ơn Unicore về cuộc nói chuyện này, thật tuyệt vời sức
mạnh của con người không dừng lại ở tuổi tác. Rất cám ơn.
Bạn còn sợ mất thời gian gì nữa ?
Cái mất thứ 2:
Mất tiền:
Cái mất thứ 3:
Sự từ chối của bạn bè người thân, người đời